game đánh bài đổi thưởng uy tín Gaming is a software provider focused on mobile casino gaming easy game making software free From general topics to more of what you would expect to find xrflr9.wots-on.info gaming is your first and best source for all of the information you're looking for quy luật xóc đĩa.
Ràng buộc trong gió: Sợi tơ nỗi nhớ hai chiều 124. Bạch Sở Niên nhịn không được đưa tay muốn lấy hai quyển sổ đỏ kia, đầu ngón tay bỗng dưng đụng vào trên thủy tinh làm một tiếng trầm đục vang lên.
Hiện tại chúng tôi có những gian hàng mua sắm online với đầy đủ những sản phẩm tiện ích, đa dạng. Hy vọng sẽ đem đến cho quý khách hàng những trải nghiệm mua sắm mới mẻ nhất. Hãy đến với hệ thống mua sắm trực tuyến của chúng tôi để tìm cho mình những sản phẩm thiết thực nhất.
giày asics nam chính hãng Gaming is a software provider focused on mobile casino gaming cq9gaming From general topics to more of what you would expect to find st676s.wots-on.info gaming is your first and best source for all of the information you're looking for bộ arsenal.
Kỷ Lê giật gối ôm lại: "Hợp pháp cũng vẫn xấu hổ chứ!" "Ừm…..thế nếu họ mù hết thì sao?" Kỷ Lê che mặt: "Thế cũng xấu hổ nha!" Thẩm Thuật Bạch thấy cậu như vậy, không nhịn được lấy gối ôm xuống rồi nhéo mặt cậu. "Da mặt mỏng như thế, lại còn nộn nữa, nhưng anh rất thích." Thẩm Thuật Bạch nhếch khóe miệng. Kỷ Lê nghe vậy cũng muốn nhéo mặt anh.
keo bd so Gaming is a software provider focused on mobile casino gaming vip 52 From general topics to more of what you would expect to find 00pcln.wots-on.info gaming is your first and best source for all of the information you're looking for tructiepbongđa keo nha cai.
ed06UH. Khi nhắc đến đề tài tình yêu với lối viết chân thực và trần trụi trong văn học Nhật, người đọc không thể không liên tưởng đến Yamada Amy – nữ nhà văn chuyên khai thác những mối tình gai góc, đầy bão giông nhưng cũng rất đỗi ngọt ngào và sâu sắc. “Đôi mắt ấy vẫn ở trên giường” là tác phẩm nổi tiếng nhất của cô, xuất bản năm 1985 và trở thành một phần của cuộc bùng nổ nền văn hóa da đen và âm nhạc hiphop trong những năm 1990. Tình yêu được cảm nhận chân thực bằng năm giác quan Tình yêu trong truyện là một tình yêu sét đánh. Ngay khi vừa nhìn thấy Spoon – chàng lính Mỹ da đen đào ngũ, Kim – cô ca sỹ hộp đêm – đã bị choáng ngợp bởi tình yêu phủ đầy lên năm giác quan. Đầu tiên là ngoại hình cool đến hài hước của Spoon, sự giao tiếp bằng ánh mắt tựa như mê hoặc. Rồi đến mùi hương tỏa ra từ anh làm cho cô cảm thấy mình cao quý, vị giác là sự nóng bỏng khi chạm vào nhau. Họ giao tiếp bằng tiếng thở hổn hển khi làm tình. Sau đó là xúc giác khi Kim bất giác chạm vào chiếc thìa bạc lạnh lẽo nằm trong túi quần Spoon chiếc thìa anh luôn mang theo để chứng minh sự tồn tại của mình. Cách khắc họa tình yêu của Yamada Amy luôn trần trụi như vậy. Cô viết về tình yêu sinh ra từ bản năng nhục thể, và các nhân vật luôn yêu bằng toàn bộ cơ thể của mình. Đó là một tình yêu đẹp với cô bởi vì “Khi bạn yêu cơ thể ai đó, ấy là bạn đã yêu tâm hồn người ta rồi”. Vì yêu, Kim đã tự nguyện chứa chấp Spoon ở nhà mình dù biết anh ta là lính đào ngũ – kiểu người mà dễ trở thành kẻ ăn bám và nếu bị bắt thì sẽ rất rắc rối. Đối với cô, tình yêu phải là khi hai người ở bên cạnh nhau, nhìn thấy nhau, cùng ăn uống cười đùa, cùng làm tình và nói chuyện bằng phong cách của mình. Cô không chịu nổi ý nghĩ “độ lượng” như những người con gái chỉ cần người đàn ông của mình hạnh phúc thì dù có cách xa cũng chẳng sao. Điều này nghe qua thì có vẻ ích kỷ nhưng đó là cách yêu rất đỗi chân thành và thẳng thắn của riêng cô yêu hết mình và cũng mong muốn được hạnh phúc bên người mình yêu nữa. Những con người khẳng định sự tồn tại đầy bản năng và gai góc Các nhân vật trong truyện đều là những con người sống rất bản năng và gai góc, cách để họ khẳng định bản ngã của mình cũng vậy. Spoon luôn mang theo chiếc thìa bạc trong túi quần như một lời chế giễu. Có một câu thành ngữ tiếng Anh nói rằng đứa trẻ hạnh phúc “chào đời với một chiếc thìa bạc ngậm trong mồm”. Nhưng đứa trẻ hạnh phúc thì nào có giống như Spoon được người ta gọi tên là Spoon Thìa Bạc, luôn phải khoác lên mình những bộ cánh hào nhoáng và mang theo chiếc thìa lạnh lẽo ấy để chứng minh sự tồn tại của bản thân! Cuộc đời đầy sự mỉa mai đã tạo nên một Spoon luôn tuôn ra những đoạn rap với nội dung dữ dội nhưng lại với giai điệu tỉnh queo, nhịp nhàng và đầy ngẫu hứng “Mười bốn tuổi, chị anh bị daddy hãm hiếp và trở thành mammy. Từ ngày đó, anh biết trò chơi gái và nhiều cách làm tình. Nhưng anh chưa biết hôn.” Hay đó là Spoon với kiểu nói chuyện đệm bốn chữ chửi thề đặc trưng, luôn nói thẳng ra cảm nhận của mình như không hề có suy nghĩ, luôn say xỉn và tức giận khi bị xã hội coi thường, chỉ có một cách bày tỏ tình cảm là bằng thể xác. “Cái cơ thể màu đen vươn ra khỏi thành giường của Spoon gợi tôi nhớ đến Brother Rufus trong một tiểu thuyết của James Baldwin. Nhân vật ấy vừa nghe saxophone vừa gào lên trong lòng em sẽ yêu anh chứ? Spoon thì chẳng cần đến saxo. Anh ta gửi thông điệp tới tôi bằng chính thân xác mình.” Tuy nhiên, cái con người ấy lại là người mà Kim yêu đến mức muốn biến anh hòa làm một trong cơ thể mình. Hình dung ai đó bên cạnh anh ta mà không phải là mình, nước mắt của cô tự động chảy. Lần đầu tiên trong đời cô biết ghen tuông là như thế nào, đến nỗi chị Maria – người hiểu cô nhất – cũng thấy ngạc nhiên và đáng thương cho cô. Spoon đau đớn, cô sẽ thấy bản thân mình đau đớn. Cô từng khao khát nắm bắt được trái tim anh, nhưng rồi cuối cùng chỉ có thể mặc định mình là một vật sở hữu của anh. Dẫu cho mỗi lúc say xỉn Spoon thường mắng nhiếc và bạo hành cô. Tình yêu trong tác phẩm vì thế mà qua mắt người đọc trở thành một mối tình bão giông, độc hại và phải chăng là đầy tuyệt vọng? Cách thể hiện cái tôi của nhân vật “chị Maria” thì tuy không dữ dội như hai nhân vật chính, nhưng cũng dị biệt không kém. Chị ghi dấu ấn vào lòng những người yêu quý chị bằng những điệu nhảy vừa quyến rũ nhưng lại lạnh lùng mà theo cách Kim gọi là “đầy nghệ thuật”. Tình yêu của chị dành cho Kim là một tình yêu thầm lặng không được đáp trả. Chị chỉ là người thầy dạy cô những điều mới và dìu dắt cô đi trên đường đời, là người chị cao quý mà cô không thể bì kịp. Tình cảm của chị dành cho Kim tưởng như sẽ không bao giờ có thể bày tỏ ra cho tới ngày Spoon đến, khi mà chị nhận ra Kim yêu quý ai đó nhiều hơn chị. Cuộc đời của các nhân vật trong tác phẩm có lẽ được lấy cảm hứng từ những gì xảy ra trong cuộc sống của tác giả. Yamada Amy có cuộc sống luôn phải chuyển từ nơi này đến nơi khác, nên cô cũng phải chịu đựng sự chia xa và bắt nạt. Các nhân vật chính của cô cũng vậy, dường như “ổn định” là một từ ngữ xa vời và họ luôn phải chịu đựng cuộc sống với muôn vàn vấn đề phức tạp. Sở thích tìm hiểu về âm nhạc và văn hóa người da đen của Yamada Amy cũng tạo nên sự sống động và sâu sắc cho những tác phẩm mà cô viết, trong đó có “Đôi mắt ấy vẫn ở trên giường”. Tình yêu luôn ở lại 2 sweet + 2 be = 4 gotten Kim luôn có dự cảm chẳng lành về tình yêu của mình, nhất là khi nhìn thấy Spoon khư khư đống giấy tờ như thứ gì rất quan trọng. Rồi ngày đó cũng đến thật, cái ngày mà cuộc vui nào cũng tàn, ngày mà người ta mang anh đi xa khỏi cô. Tuy kết truyện buồn, nhưng cũng đầy xúc động. Yamada Amy rất khéo léo và tinh tế khi khắc họa nỗi đau của nhân vật, không chỉ bằng lời nói và hành động mà còn qua những món ăn – quả vậy – món sườn nướng rỏ mỡ rất dung tục mà Kim hình dung mình sẽ ăn cùng Spoon là đại diện rõ nét nhất cho tình yêu trần trụi và giản dị của họ. Cảnh tượng vui vẻ trong bữa tối đã hiện ra trong đầu, nhưng bây giờ hình dung món sườn ấy phải mang đổ đi, cô không sao kìm nén được nỗi đau. Spoon đối với cô cũng vậy, mang anh đi tựa hồ người ta nhẫn tâm nhổ mất chiếc đinh đã đóng chặt vào trái tim cô, để lại một chỗ trống sâu hoắm không thể bù đắp. Mọi thứ quá ngọt ngào để có thể lãng quên. Dẫu vậy, sau tất cả, tình yêu của họ vẫn ở lại, cho dù ngày mai không bao giờ đến. Chỉ cần chui vào trong chăn, sẽ có một đôi mắt sáng quắc đang đợi Kim trong đó. “Đôi mắt ấy vẫn ở trên giường” tựa như một lát cắt tuổi trẻ mãnh liệt và hoang dại của những con người sống đầy bản năng và khác biệt trong xã hội Nhật Bản hiện đại, đồng thời chứng tỏ tình yêu vượt qua rào cản chủng tộc, màu da. Tác phẩm đã giành giải thưởng Bungei Prize năm 1985 và được chuyển thể thành phim. Tác phẩm cũng là nguồn cảm hứng dồi dào và khác lạ cho những người trẻ viết về tình yêu sau này. Nếu bạn thấy bài viết này hay, xin ủng hộ team bằng cách dành thêm một giây để click vào quảng cáo. Chỉ 1s thôi, nhưng là cách tuyệt vời để duy trì blog mãi mãi
Nếu xuất hiện vào thời điểm những năm 1990, cuốn sách có thể sẽ chung số phận “dâm thư” với "Rừng Nauy". Nhưng bây giờ là 2008, và "Đôi mắt ấy vẫn ở trên giường" nói với ta nhiều điều hơn là tình dục. Tên sách Đôi mắt ấy vẫn ở trên giường Tác giả Yamada Amy Dịch giả Lương Việt Dũng NXB Hội Nhà văn và Công ty Nhã Nam Đọc những trang đầu của một cuốn sách, đôi khi, thật giống những cuộc hẹn hò, khiến ta chán nản vì chẳng nồng nàn như mình nghĩ, khiến ta nhức óc vì những triết lý vòng vo, khiến ta mệt nhoài trước một cái tôi rình rập khoe mẽ. May mắn chỉ đến, khi ta gặp được ai đó đầy hứa hẹn, người khiến ta muốn nhìn ngắm, cảm nhận và lắng nghe, một người đánh thức trong ta những khao khát bản năng, đồng thời đủ mãnh liệt và chân thành để đi đến tận cùng những khao khát ấy. Đôi mắt ấy vẫn ở trên giường Bedtime Eyes là cuộc hẹn hò may mắn! Một câu chuyện thô ráp, dữ dội, cuồng phóng như điệu nhảy của thổ dân Phi châu, và da diết, đậm đặc, thật thà như Try me của danh ca James Brown vậy. Một câu chuyện của những đối cực, và sẽ được đón nhận ở những đối cực, như lời nhân vật nữ trong truyện nói về người tình Spoon của mình “Không có gì trung tính trong con người Spoon. Ấy là điều tôi biết được khi sống với anh ta. Cũng có thể bởi cuộc đời này, anh ta chưa bao giờ được ăn những món trung dung, thanh đạm. Anh ta quá ngọt, quá cay và ngậy mỡ”. Nàng gọi hắn là Spoon, đơn giản vì lúc nào hắn cũng giấu một chiếc thìa bạc trong túi, và mân mê nó như một thói quen, một khoái cảm, thậm chí một xác tín hài hước gợi nhắc đến câu châm ngôn về những đứa trẻ sạch sẽ và may mắn “sinh ra đã ngậm chiếc thìa bạc trong mồm”. Spoon không may mắn. “Ở quận Bronx anh là rapper số dách. Anh rap mọi thứ đau buồn với giọng điệu vui tươi. Mười bốn tuổi, chị anh bị daddy hãm hiếp và trở thành mammy. Từ ngày đó anh biết trò chơi gái và nhiều cách làm tình. Nhưng anh chưa biết hôn”. Spoon không sạch sẽ, hắn là một [1], sống bằng nghề bỏ mối cocaine, thích rượu, thản nhiên hút cần sa cùng bạn gái trong công viên, lúc say xỉn hay cáu giận sẵn sàng tặng nàng vài quả đấm, và cuối cùng bị đặc vụ còng tay vì âm mưu bán tài liệu mật. Bạn gái hắn, dù là người Nhật, cũng chẳng mang dáng dấp một geisha. Nàng là ca sĩ nửa mùa hát nhạc jazz tại hộp đêm, kết thân với một vũ nữ thoát y, và từng có cả tá người tình trước khi gặp Spoon ngố. Hai con người không được nhìn nhận và chưa bao giờ được trọng vọng ấy may mắn tìm thấy nhau trong một quán bar. Và họ thuộc về nhau. Sau màn mở đầu chóng vánh và mãnh liệt như trận bão cát táp thẳng vào người đọc, phần còn lại của câu chuyện là những tháng ngày yêu đương điên cuồng và bất tận giữa hai kẻ dị chủng Một lính Mỹ Phi và một người phụ nữ Nhật Bản. Spoon yêu người tình Nhật Bản của mình với tất cả sức lực, sự cuồng nhiệt, bản tính hoang dại của một gã trai châu Phi và kinh nghiệm của rapper đường phố. Và nàng, yêu hắn bằng tất cả các giác quan của mình, bằng thị giác “Da anh thật cứ như gỗ mun ấy nhỉ! Cái màu bất hạnh nhất và đẹp đẽ nhất. Dù có phơi nắng đến thế nào thì da tôi cũng còn lâu mới bén gót. Nhưng nếu bị rách, thì ứa ra vẫn sẽ là máu đỏ”, bằng khứu giác “Tôi vừa ra sức lấy môi bứt những sợi lông ngực, vừa tận hưởng cái mùi hoi nồng trên cơ thể người đàn ông… Thứ hương hăng hắc và ngọt ngào như bơ ca cao”, rồi thính giác, xúc giác và cả vị giác... Gần gũi với Người tình bởi chủ đề tình dục dị chủng, gợi liên tưởng đến bộ phim gây tranh cãi Nine Songs của đạo diễn Micheal Winterbottom vì những cảnh ân ái kéo dài được diễn tả chi tiết, nhưng Đôi mắt ấy vẫn ở trên giường của Yamada Amy thực sự khiến người đọc rung động bởi tình yêu mộc mạc, nguyên thủy, nhưng đậm đặc và thấm thía nảy sinh giữa hai con người đến với nhau từ sức hút thân thể. Với Spoon, thân thể là ngôn ngữ của cảm xúc, hắn nói bằng những chuyển động của thân thể, tỏ bày bằng việc làm tình, xin lỗi bằng khoái cảm “Cái cơ thể màu đen vươn ra khỏi thành giường của Spoon gợi tôi nhớ đến Brother Rufus trong tiểu thuyết của James Baldwin. Nhân vật ấy vừa nghe saxophone vừa gào lên em sẽ yêu anh chứ? Spoon thì chẳng cần đến saxo. Anh ta gửi thông điệp tới tôi bằng chính thân xác mình...”. Và người tình Nhật Bản, từ cuộc săn tìm một khoái lạc mới mẻ, đến cảm giác thân thuộc ấm áp khi ở bên, trống trải ghen tuông khi đánh mất, yêu đến cả những điều ngờ nghệch và thực sự tìm thấy ký ức cho riêng mình khi đã rời xa “Tôi gõ cái thìa kêu váng lên cồng cộc. Nước mắt tuôn ra từ dưới mí mắt đang nhắm chặt. Tôi sợ rằng những ký ức về Spoon cũng theo đó mà chảy đi mất. Tôi đang nuối tiếc những kỷ niệm!... Nó vốn là một từ vô nghĩa với tôi. Tôi đã từng là một kẻ đại tài trong việc đánh mất trí nhớ. Ấy vậy mà lần đầu tiên tôi có một vật sở hữu cho chính mình”. Và có ký ức nghĩa là tồn tại như một con người đích thực! Hãy nghe Yamada nói về sex trong tác phẩm của mình “Người ta bảo tôi thích viết về sex, nhưng cái tôi muốn viết không phải là sex... Tôi muốn viết về những cái được sinh ra từ sex, vì vậy mà tôi phải miêu tả nó một cách chi tiết… Khi bạn yêu cơ thể ai đó, ấy là bạn đã yêu tâm hồn người ta rồi”. Là một trong những nhà văn gây tranh cãi và có ảnh hưởng lớn nhất của văn học Nhật Bản đương đại, Yamada Amy từng nhận được nhiều giải thưởng danh giá của văn học Nhật Bản giải Văn nghệ cho Đôi mắt ấy vẫn ở trên giường, giải Naoki lần thứ 97 cho Soul Music Lover Only, lọt vào danh sách đề cử giải Akutagawa cho Sống lưng của Jesse. Wataya Risa, tác giả trẻ tuổi nhất trong lịch sử giải thưởng văn học hàn lâm Akutagawa, thừa nhận các tác phẩm của mình chịu ảnh hưởng sâu sắc từ Yamada. Báo chí coi Yamada cũng như văn chương của bà là một trong những hiện thân tiêu biểu cho hiện tượng Yellow Cab [2] nổi lên ở Nhật những năm tám mươi, bởi chủ đề tình dục dị chủng và hình tượng nhân vật người tình da đen trở đi trở lại nhiều lần trong tác phẩm của Yamada. Đó có thể là cái nhìn có phần thiên lệch của giới truyền thông trong nỗ lực chống lại cả một trào lưu đe dọa nam giới Nhật Bản. Nhưng đồng thời, tác phẩm của Yamada có thể cũng là cái nhìn của một Yellow Cab trong cuộc về sự nảy mầm của tình yêu từ những đường cong thân thể. Hạnh Linh Evăn
đọc truyện online đôi mắt ấy vẫn ở trên giường